Que sera sera

Saturday, December 11

Mình chỉ nên sống bằng không khí!

Sống bằng không khí, mình hít thở bằng không khí, mình mặc không khí. Và vì không khí là thứ dư - thừa - mứa, ai cũng có, hoặc ai cũng không có (ví dụ một số người dư hơi Mê-tan CH4 - một loại khí có mùi trứng thối, hay là chẳng ai có Helium cả, vì nó ở trong bong bóng thôi), nên chúng ta sẽ chúng ta sẽ chẳng phải lo nghĩ về vị trí xã hội, danh vọng, tiền bạc nữa. Chúng ta sẽ vừa hít khí trời vừa yêu nhau thôi. 
 Sống vậy, bạn sẽ chẳng bận tâm khi tui mua cho bạn vài bộ đồ hay đãi bạn vài bữa ăn. Vì tất cả là không khí! Chúng ta sẽ dắt tay nhau ra cầu Ánh Sao cùng hít khói trời và khói bụi, rồi ôn cố tri tân về tình bạn của mình. Hạnh phúc biết bao! Vì bạn sẽ không ái ngại khi không thể cho lại tui những thứ tui cho bạn, hay vì những tờ bạc trong tay tui không phải là những tờ bạc trong tay bạn. Vui sướng biết bao! Vì chúng ta sẽ không đói, không khát, không rách rưới.
Sống vậy, chẳng ai phải nhìn quanh và so sánh mình với người khác. Mười triệu đô chả là sá gì vì hai buồng phổi chỉ có thể chứa một lượng khí nhất định. Sẽ chẳng ai tham lam, chẳng ai lo âu. Và chúng ta yên tâm yêu thương.
Tui vẫn thường tự hỏi cái gì làm người ta xa nhau ra. Xác định giới tính, vị trí công việc, phục sức, vẻ mặt, tiền bạc, vị thế gia đình, vân vân. Tui luôn cho rằng đó là những thứ không công bằng trong cuộc sống. Tui luôn muốn sống một cách bình đẳng, ai cũng như ai. Tui muốn được yêu thương mà không phải vượt qua hết bức tường này đến rào cản khác. Đồng tính, dị tính, giàu, nghèo, đẹp, xấu, vứt hết. Tui muốn chúng ta sống không vật chất, và chỉ yêu thôi.
Nhưng có lẽ, đến một lúc nào đó. Sẽ có một người nhận ra, hít không khí thì cũng được; ăn không khí thì cũng tạm; nhưng mặc không khí thì hông đẹp bằng mặc áo lá cây. Rồi lại có người nhận ra, mặc áo lá cây không đẹp bằng áo da thú. Rồi cái vòng luẩn quẩn ấy lại bắt đầu.
Chúng ta, khi mới sinh ra, đã dành một phần lớn quảng đời để ngủ. Trong quảng đời đó, chủ yếu là ta hít thở. Ăn chẳng bao nhiêu, mặc chẳng ra gì, có người thì cứ thích chẳng mặc gì để tè cho dễ. Và rồi chúng ta lớn lên, chúng ta bắt đầu thích mặc lá cây hay mặc áo da thú. Và chúng ta để cái vòng ấy hút chúng ta vào. Tui cũng như bạn, cũng như nhiều người, đều có những thước đo của riêng mình về tiền tài và danh vọng. Chúng ta chấp nhận nó, vì những người khác đều chấp nhận như thể nó là một quy luật.
Tui thích hít thở không khí. Tui muốn phá bỏ luật lệ. Nhưng tui không dủ can đảm vì tui cảm thấy mình đơn côi trong gốc tối của chính mình!

Saturday, December 4

Congrats...

... to Cô Hai's anniversary! Em định qua bên blog chị ghi mấy chữ nhưng lúc thì không có gõ tiếng Việt được, lúc thì vắt chân lên cổ mà chạy finals. Chúc hai người luôn hạnh phúc vui vẻ như lúc này, và càng ngày càng hạnh phúc hơn. Hugs!

...to my friend/protege/sister NTA for landing at a good job. I knew you deserve it. Happy for you.

...to my (ex) host mother's son for his engagement with a wonderful girl.

... to myself, for the trip  this coming March. Cant wait!

Thương tất cả nhiều!

Học bài tiếp đây.

Thursday, December 2

Hủ Tiếu Sa Tế

Món này, mỗi khi nói đến nó là mình nhớ đến Ba. Hồi nhỏ ổng rất thương mình, hay chở mình đi ăn, đi vòng vòng. Từ hồi lớp 2 mình đã về ở với ba, cho đến khi mình đi xa, là năm 16 tuổi. Khoảng thời gian vui vẻ nhất là từ năm lớp 2 đến lớp 7. Mình nhớ coi phim Bao Thanh Thiên mình nằm gối đầu lên đùi Ba, hoặc khi ba muốn đi ăn mình hay vòi vĩnh này nọ rồi mới chịu đi chung. Bây giờ Ba không còn nữa, mình mới nhận ra, ấp ủ những kí ức tốt đẹp mới là cách hay nhất. Cho dù giữa mình và người đó đã có những sóng gió gì, thì những kí ức tốt đẹp đó sẽ làm cho vết thương bớt đau rát hơn rất nhiều. Con cám ơn chú Tibu đã cho con một ánh sáng để nhận ra những cái con chưa từng nghĩ đến. 
Món này là món gia truyền của người Phúc Kiến đó nha. Chỉ có người xứ này nấu mới đúng vị thôi đó. Mẹ nói vào những năm 70s thì để mua 1 cục cốt về nấu 1 nồi sa tế này là phải bỏ ra 2 chỉ vàng. Đủ biết nó mắc như thế nào. Cái gia đình chuyên làm món này là một gia đình họ Tô ở Gia Phú, quận 6. Bắt đầu từ ông già và ba người con. Sau này chia nhau  ra hai người em đi hai khu khác nhau (nhưng cũng vòng vòng Chợ Lớn) để bán, còn người anh cả thì bán tại căn nhà cũ trên đường  Gia Phú. Căn của ông anh cả là lớn nhất, đông khách nhất, nghe nói ngon nhất. Hai ông kia thì chỉ là bán xe đẩy ở góc đường thôi, nhưng cũng không tệ. Nhưng đến năm 2000 thì hình như gia đình người anh cả đã di dân hết, để lại căn tiệm cho cô con dâu. Ăn thì cũng tạm thôi. Nhưng phong vị ngày xưa không còn. Bây giờ thì mình tự tin nói sa tế do Má mình nấu ngon nhất sài gòn rồi.
Sa tế là phải cay thiệt cay, và phải có mùi đậu phộng. Không thể thiếu khế chua, và thịt bò thì phải thật mềm. Ăn nó béo béo, cay cay, vị mặn ngọt chua cay đều có đủ. Có người vừa ăn vừa chảy nước mắt, vừa hít hà, nhưng phải ăn cho bằng hết tô mới thôi.

Nguyên liệu nấu sa tế nè (3~4 phần):
  • 1 hủ sa tế bán sẵn để lấy mùi 
  • 3,4 trái dừa tươi lớn. Lấy cả nước và cái. 
  • 200gr hoặc 1bl đậu phộng rang (gia giảm tùy thích, nhưng ít quá thì ko được)
  • 1 củ gừng cỡ 3 ngón tay cái
  • Riềng, gấp đôi gừng. Gia giảm nếu ko thích riềng, nhưng mất mùi riềng là ko còn vị ngon nữa. 
  • ớt, càng nhìu càng tốt trong sức chịu đựng :D
  • Sữa tươi 2 cup hoặc sữa đặc có đường chừng 3 muỗng canh
  • Sả 1 bó (là cỡ 3,4 cây)
  • Tôm khô 1 nắm, hoặc chà bông tôm chừng 2 muỗng canh 
  • Giá sống, dưa leo, húng quế, khế chua (thay  bằng táo xanh), bánh phở (hủ tiếu), thịt bò ngon phân lượng tùy theo mỗi gia đình :D
Cách làm đây:
  • Dừa tươi, cho cả nước và cái vào máy xay thật nhuyễn lại
  • Đậu phộng bỏ vỏ, xay nhuyễn
  • Tôm khô ngân nước, rửa sạch, để ráo hay xào sơ, xay nhuyễn hay chấy thành chà bông. Xay nhanh hơn.
  • Gừng và riềng xay chung thì ko nghe mùi riềng nồng nữa.
  • Ớt băm hay xay nhuyễn
  • Sả băm hay xay nhuyễn
  • Rửa sạch rau giá, cắt dưa leo thành thanh nhỏ như ăn bún thịt nướng, xắt mỏng khế, xắt mỏng thịt bò như ăn tái.
Photobucket
Ớt, Tôm khô, Sả, Gừng và Riềng đã xay nhuyễn

Bắt một nồi hơi to lên bếp. Cho dầu vào, dầu nóng thì xào sả trước, đợi có mùi thơm thì cho gừng và riềng vào, xong cho ớt, rồi cho sa tế, và tôm khô vào, mỗi thứ cho vào từ từ một lần một thứ. Cuối cùng cho đậu phộng vào, đảo đều. Khoảng ba phút sau  thì cho hỗn hợp nước dừa vào. Trộn đều cho mọi thứ đừng dính đáy nồi. Nước sôi, cho sữa đặc vào, quậy đều. Để sôi lần nữa, để liêu riêu cỡ 15 phút. Lúc này mình chuẩn bị nấu nước sôi luộc bánh phở. Sau đó nêm nếm nồi sa tế bằng đường, muối, nước mắm cho vừa ăn tùy theo khẩu vị. Chủ yếu là đủ mặn, ngọt, cay. ít đường thôi vì sữa đặc nó ngọt sẵn rồi. Nêm nếm vừa ăn xong thì cho thịt bò vào nồi sa tế để trụng thịt cho chín. Xong rồi trình bày và sực thôi. hehe. Nhớ là múc nước vừa đủ đề trộn thôi chứ đừng múc nhiều nước quá. Ăn Sate như ăn phở khô vậy, nước nó sền sệt thôi. :D

Photobucket

Có ai muốn làm thử hem?

Mấy Nay Ăn Gì?

Ta nói, trước khi nghỉ lễ quyết tâm post bài mới, mà cuối cùng hem có post. Giờ thì phải post nhanh gọn lẹ thôi chứ mà mần từng thứ chắc hem có nổi. Công thức nấu ăn thì có lẽ bên nhà Cô Hai, hoặc nhà chị Chôm Chôm, hoặc một số nhà khác đều có rồi. Nói thiệt chứ mình chỉ là con nít thò lò mũi xanh mà thôi, hem có dám múa rìu qua mắt thợ. (Khoe thì dám). Nhưng nếu ai muốn hỏi gì thì cứ vô tư nhá.
À, có người nói là bình thường mình rất thô lỗ, vô duyên thúi, nhảm  nhí, ăn nói không phân tôn ti, nhưng lên blog thì rất lịch sự. Là sao, là sao? Xin thưa là, với những người rất rất thân thì tui toàn kiu con (dê hói) kia, thằng kia, nhỏ kia, ku kia, blah blah. Vì đã là rất thân, và hiểu nhau, và biết là những gì nói ra là vui hoặc tốt cho nhau. Chứ lên trên cái chợ trời internet này, ai biết ai là ai? Nếu không lịch sự chút thì có ngày ôm đầu máu như chơi. Nói chung tui lớn lên như cỏ dại, và luôn mang trong đầu suy nghĩ là ai cũng ngang hàng như ai, và cách xưng hô thì cũng chỉ là cái để gọi nhau thôi. Ví dụ như mẹ tui cả đời tui toàn kêu Búa (tiếng phúc kiến), kiu tui kiu bằng mẹ thì xin lỗi chứ kiu ko nổi. Nếu ngay từ đầu muốn tui lịch sự thì nên giao trước, còn hông thôi chơi nữa chừng cái bo bo xì xong rồi quay lại kiu tui chơi xấu là hông được nha.
Dù sao đi chăng nữa, treo hình đồ ăn lên coi bộ an toàn hơn. Hehe.

Đó! Kính thưa bà con cô bác. Trong suốt thời gian qua em đã mần bún bò, bò viên, giò heo hầm atiso, cà ri gà, hủ tiếu sa tế, phở gà, gà quay, và một số món chỉ lo hụp mặt ăn mà hông có chộp hình. :D
Cái nồi  đó là nồi ủ á. Có nó sướng lắm. Đêm trước luộc xương rửa sạch xong rồi bỏ lên nồi nấu sôi lên, xong vặn lửa vừa hoặc liu riu cở 20~30 phút, rồi tắt bếp, bỏ vô nồi đó. Ta nói sáng hôm sau thức dậy nước trong, xương mềm. Nói chung là tiết kiệm nhiên liệu và khỏi mắc công đứng canh + hớt bọt. Lúc về Vietnam thấy bên đó xài, qua bên đây tìm thì toàn hiệu của nhật nó mắc bà cố. Cuối cùng mua cái này vì nó sale. Nhưng thấy xài cũng ok lắm.