Que sera sera

Thursday, September 22

Ma('t xanh lai roi

happy dance, happy dance
lac mong, lac mong

Dear self,

I do not like how you are acting and feeling right now.
Be fair.
But I cant understand how it is so very hard to listen to certain people talk even though it is about some interesting topic on meditation that you may be very interested in.
That is not good and you are missing out.
So, this is a mental and physical note for you to keep working on it. Drop your judgment and iffy feeling. Be prepared for March.

Tuesday, September 20

Lang mang

Dạo này cứ ăn no là buồn ngủ. Rảnh tí là buồn ngủ. Đi làm là buồn ngủ. Buồn ngủ tất tần tật. Nhưng ngủ xong vẫn thấy mệt mỏi.
Có hôm qua, về ăn xong là leo lên ngủ, gần 12 tiếng. Tay cầm chày vẫn ko rớt. Mắt sáng long lanh. Thấy khỏe.
Vô diễn đàn đọc câu Papa viết thấy nó ngang. Quê. Hem đuổi cái cảm giác đó đi được. Làm sao để vui số 10 đây? Làm sao đây?
Nghe giọng Papa rè rè, yếu yếu. Buồn. Không biết phải làm sao.
Đọc 1 câu chuyện về ông lão ở Chongqing, TQ khắc cầu thang 6000 bậc cho bà lão đi vì sợ bà trượt té trên đường núi mà tim nó thổn thức.Link đây
Đó là tình yêu phải ko ta? Hay sự hy sinh? Hay cái gì đó mà mình ko biết bao giờ?

Có những nơi đã rất quen thuộc nhưng đến hôm nay thì mới nhận ra chỗ đó không còn là của mình nữa. Thứ tự đồ vật vẫn được xắp xếp y như vậy, chỉ có thêm 1 vài món đồ khác. Nhưng cảm giác nói cho mình biết không khí đã thay đổi hoàn toàn rồi.

Nếu gối có thể tỏa ra hơi ấm của con người mà mùi da thịt của con người thì tối nay ôm gối ngủ chắc ngon lắm. Mình chỉ cần vậy thôi, ko hơn nữa.

Thursday, September 8

Ngắn thôi - tv

Ngày 4 tháng 9 thấy hcn nằm ngang, đè đề mục vô chính giữa, mất sức. Ba nói nếu thấy nữa thì dựa vô hơi thở thôi vì chưa đủ tâm lực. Hơi buồn.

Ngày 7 tháng 9 thi xong vui, lái xe trời mưa 70mph rush of adrenaline vui. Tối về nằm tí thấy hcn mà dựng đứng nhưng vì sợ nên dựa hơi thở và xả luôn. Khi thấy lần 2 thì đọc câu của ngài Xá Lợi Phất thì nó biến mất và cố gắng quán đề mục nhưng mệt nên ngủ hồi nào ko hay. Ba nói thấy thì giữ luôn, ba cho giữ rồi. CHỉ nhìn nó và nhìn cho nó càng sáng càng sắt nét thôi. vui quá.

Mà trúng gió rồi. Cạo gió chưa đỡ. Nhức đầu. Hixhix. Thôi ráng.

Tuesday, September 6

Ngủ nướng - 賴床


Lam Dịch Bang



Mỗi khi ngủ nướng thì lại nghe bài này! Lam Dịch Bang viết lời và nhạc luôn, hắn bảo viết bài này lúc đi học bên Anh, tâm trạng của kẻ sáng ngủ muộn ko thích đi học. Thử hỏi ai là học sinh mà ko có lúc như vậy, nhưng viết được 1 bài như vầy thì mới là hay.

越睡越是累 越累就越睡
Càng ngủ thì càng mệt, càng mệt thì càng ngủ
雜務萬千堆 不知怎應對
Công việc chất ngàn đống, không biết sao giải quyết
攬枕攬緊些 窗簾別拉開
Ôm chặt lấy gối ôm, màn cửa số đừng mở
恬靜世界裡 我自閉隱居
Tôi ẩn cư trong thế giới điềm tĩnh của mình
無辦法 來面對
Chẳng cách nào để đối diện
門外世界變幻與興衰
thế giới vừa biến huyễn vừa hưng suy bên ngoài
蒙著眼 沉下去
Nhắm chặt mắt, chìm sâu xuống
寧願再蘊藏被窩之中找允許
thà tìm sự đồng tình trong chăn êm nệm ấm
懶得起身落床去
Làm biếng ngồi dậy bước xuống giường
也許於這昏暗角落裡面
Có thể ở trong góc tối tăm này
找得出興趣
tìm được chút hứng thú
如果需要意志才能下床
Nếu như cần có ý chí mới xuống giường được
對鏡梳洗 看多看也會怯慌
đứng trước gương chải chuốt, nhìn thêm  một lát cũng sợ vội
寧願打個噴嚏然後賴床
Thà là ngáp dài một cái rồi lại nằm vật xuống giường
無謂面對著世人的凶悍
Chằng cần đối diện với sự hung hăng của người đời
誰講早我說晚安 關進這暗房
Ai chào buổi sáng tôi nói ngủ ngon, đóng cửa căn phòng tối
躲進被竇更加心安
Vùi đầu vào gối còn an tâm hơn
如若鬧鐘一再搖晃
Cho dù chuông báo thức lại vang lên
仍舊繼續來賴床 對現實投降
thì cũng tiếp tục nằm dài, đầu hàng với thực tế
乏力又累贅 越活越受罪
Yếu ớt lại vụng về, càng sống càng mắc tội
就活在被竇 賣力地躊躇
nên sống trong chăn nệm, cố hết sức chần chờ
想起身邊的 鬧劇或怨對
Nhìn thấy cuộc sống xung quanh chỉ toàn giả dối và oán hận
每日拚命追 心力都交瘁
Mỗi ngày cố hết sức theo đuổi, càng ngày càng mệt mỏi
無力去 來面對
Không còn sức để đối diện
門外世界變幻與興衰
thế giới  vừa biến huyễn  vừa hưng suy bên ngoài
情願再 沉下去
tình nguyện trầm sâu xuống
寧願再蘊藏被窩之中找允許
thà tìm sự đồng tình trong chăn êm nệm ấm
懶得起身落床去
Làm biếng ngồi dậy bước xuống giường
無奈又怕有日筋骨衰退
Không còn cách nào, lại sợ có ngày xương thịt cũng hư hao
我也會心虛
tôi cũng sẽ thấy tội lỗi
如果需要意志才能下床
Nếu như cần có ý chí mới xuống giuờng được
對鏡梳洗 看多看也會怯慌
Đứng trước gương chải chuốt, nhìn thêm 1 lát cũng sợ vội
寧願打個噴嚏然後賴床
Thà là ngáp dài một cái rồi lại nằm dài ra
無謂面對著世人的凶悍
Chẳng màng đối diện với bộ mặt hung hẳng của thế nhân
誰講早我說晚安 關進這暗房
Ai chào buổi sáng tôi chúc ngủ ngon, đóng cửa căn phòng tối
躲進被竇更加心安
Trốn trong nệm ấm càng an tâm
如若鬧鐘一再搖晃
Cho dù chuông báo thức lại vang inh ỏi
仍舊繼續來賴床 對現實投降
Cũng nằm dài như cũ, kháng cự với hiện thực
躺於這和暖睡床 (叫世人把我遺忘)
Nằm dài trên chiếc giường ấm (Kêu người đời quên tôi đi)
不想對人再奢望 (漸忘掉屋外盛況)
Chẳng muốn hy vọng quá nhiều vào con người (quên đi chuyện đời bên ngoài kia) 
被窩之中躺呀躺 究竟怎麼不妥當
Nằm dài trong chăn nệm, thì có gì là không đàng hoàng
懶得起身觀看 今天境況 知道更不安
Làm biếng ngồi dậy nhìn thấy cảnh đời hôm nay, càng biết thì càng bất an
何必虛耗意志爬落睡床
Sao phải giả dối mà bò xuống giường
戴起盔甲去抵抗俗世眼光
Đội nón sắt lên kháng cự anh mắt tục thế
寧願打個噴嚏然後賴床
Thà là ngáp dài rồi nằm xuống giường
無謂面對著世人的凶悍
Chẳng màng đối mặt với sự hung hăng của thế gian
誰講早我說晚安 關進這暗房
Ai chào sáng tôi chúc ngũ ngon, đóng chặt cửa căn phòng tối
躲進被竇更加心安
TRốn trong chăn nệm càng an tâm
門縫在滲一線晨光
Ngoài khe cửa sáng lên một tia nắng sáng
仍舊繼續來賴床 將現實埋葬
Nhưng vẫn nằm dài như cũ, đem hiện thực chôn vùi

Monday, September 5

Chập chững

Tối qua tập, chưa lần nào tập xong mà lại mệt và xuống sức như vậy. Chắc nếu lấy kiếng soi cái mặt mo của mình thì nó xanh lè thiệt quá!

Saturday, September 3

我真係當妳似親人

Do you understand?

Haizzzz

But maybe you have stopped reading for a long time.

Friday, September 2

Hơi buồn tí thôi

Có một bài hát mình rất thích, lời bài hát có một câu thế này "yêu quá biến người yêu thành người nhà", tức là thành người thân luôn và đương nhiên là không có tình yêu nữa. Còn mình, hình như mình toàn biến người yêu thành người thù hay sao nhỉ?

Mình cũng đã từng trải qua cảm giác khi gặp ex là quay đầu chạy. Vì có những lúc mình đã làm hoặc nói những thứ mà nó biến thành "điểm đen" của mình. Khi nhìn thấy người đó thì mình chỉ thấy "điểm đen" đó thôi. Không quay đầu chạy cũng lạ. Có lẽ, mình cũng đã biến thành điểm đen của một ai đó. Cách chối bỏ điểm đen hay nhất là không nghe, không thấy, không màng đến con người liên quan đến những chuyện đó nữa. Mình đã làm vậy, người ta cũng làm vậy. Chuyện đời. Thường!

Có lẽ mình quá hiểu chuyện đó, nên mình cũng không buồn gì nhiều. Chỉ buồn là mình đã coi người ta như người nhà. Đã quen nói chuyện, nấu ăn, đùa giỡn. Đã quen bốc đt lên bấm những con số quen thuộc đó. Cảm giác bị từ chối chẳng hay ho gì. Không biết đến bao giờ mình mới học quen được việc hiểu thêm cảm giác của người khác. Khi nào mình mới được như Ba - chỉ biết người khác mà không hề mảy may suy nghĩ đến bản thân? Mình không bao giờ phủ nhận hay dấu diếm việc mình ích kỉ. Mình thích được thương yêu. Đó là đòi hỏi sao? Mình đã tập, nhưng vẫn không quen được.

Ba nói, kệ, có thì chơi không có thì thôi. Mình đang ráng nghe theo Ba.

Nhưng đôi khi mình cũng muốn có một ai đó vóng tay ôm mình. Đôi khi mình muốn được ngửi mùi con người. Là bạn bè, người thân, người yêu gì cũng được. Một tí hơi ấm cũng đủ rồi.