Que sera sera

Wednesday, July 21

Đà Lạt Đà Lạt (phần I)

Hôm trước một mình một ngựa cưỡi con chim sắt ra ngoài đó "tịnh dưỡng" một tuần. Sáng 6h30 bay chuyến sớm nhất. Ta nói, lần đầu mình đi sân bay nội địa Vietnam (sau mười mấy năm) thì cảm giác của mình là nó ... khai y như bến xe Miền Đông, haha. Nói thế thôi chứ cũng tạm chấp nhận được. Nhưng so giữa cổng quốc tế và cổng nội địa thì nó khác thiệt, dù là cái cổng quốc tế nó cũng có đẹp đẽ gì đâu.
Cái mất nết nữa là, thường ở các khu chờ mình hay thấy người ta để ổ cắm điện cho dân chúng sạc alptop, điện thoại, "vibrators" (hehehe) thoải mái. Mà sân bay nhà mình thì nó cũng có ổ cắm đó chớ, nhưng nó đậy lại bằng nắp nhựa và bắt ốc cứng ngắc luôn. Chi dzậy ta? Làm điện thoại mình hết pin mà hẻm sạc được.
Bữa nay dân mình bay nhìu ghê á. Chuyến 6h30 mà ngồi cũng gần đầy. Máy bay cũng to chứ hem phải loại nhỏ nhỏ như ngày xưa đi ói mật xanh mật vàng nữa. Nhân viên cũng lịch sự đàng hoàng, có điều chú phi công nói tiếng anh chắc nước bọt văng vào mic nhìu lắm vì mình toàn nghe xuỵt xuỵt xuỵt. :D Mai mốt có đi đâu xa chắc cũng lại bay cho sướng. Từ Xì gòn lên Đè Lẹt đi xe 8 tiếng, xe khách giá 100,000VND có giường nằm. Mình bay khoảng 884,000, mất 45 phút hay ít hơn, rồi đến đó đi ra cái bàn bán vé xe buýt, bỏ ra thêm 35,000 mua vé đi vô trung tâm thành phố nữa. Tổng cộng là chưa đến 1 tiếng. Tiết kiệm 7 tiếng đi chơi, lại khỏe. Khi nào về hãy đi xe để ngắm cảnh sau cũng được.
Sau mấy ngày mình làm xong chuyện mình cần thì Mẹ và lủ khủ bầu đoàn thê tử đánh xe lên, mình lại đi chơi vài ngày với gia đình rồi về. Nói chung gia đình mình ít có ăn chơi. Hehe. Kì này đi vậy so với mình là nhiều lắm rồi, chứ kể ra chắc ai cũng cười cho thúi mũi. Đi có được Thiền Viện Trúc Lâm và Đà Lạt Sử Quán thôi. Mà cái kia thì lại không cho chụp hình (nên mình hông chụp nhưng bà con cứ chụp um bà xùm). Chỉ có hình cáp treo và thiền viện thoai. Bà con coi hình với tinh thần hình ảnh chỉ mang tính chất khoe của chứ không mang tính chất nghệ thực nha. :D
Đi thiền viện thì nên đi cáp treo cho vui. Nó hơi mắc tí, 350,000 đi hai chiều cho 4 người lớn và 2 người nhỏ. Nhưng khi đi thì từ trên cao ngắm phong cảnh đồi núi, thành phố, và hồ Tuyền Lâm rất tuyệt. Mẹ khó tính nhưng cũng mê nữa mà. Còn không thích đi cáp thì cứ đánh xe thẳng lên. Đường nhựa chạy rất thích, và khỏi leo bậc thang hơi mỏi chân.

Photobucket
Đường lên cáp treo, leo một số bực thang đến đây để nghỉ, nhìn thành phố, rồi leo tiếp

Photobucket
Có mây, có núi

Photobucket
Chiều ra đây ngồi uống trà chắc hay lắm hén
Photobucket
Bên kia có nắng!

Photobucket
Nhìn từ cáp treo

Photobucket
Hồ Tuyền Lâm nhìn từ trong cabin

Photobucket


Photobucket
Gần tới rùi

Photobucket
Người ta trồng xúp lơ (cabbage) và rau cải

Đợi phần II nghen!





4 comments:

  1. Cách đây 17 năm , chị có đến hồ Tuyền Lâm này, cảnh còn hoang sơ hơn và không có cáp treo.

    ReplyDelete
  2. Chậc chậc, tớ chưa có đi những chỗ này. Nhìn ảnh đẹp vậy ko bik có nên ghé chơi khi lần sau lên ĐL ko hé?

    ReplyDelete
  3. @ Chị Bebo: bây giờ nó đông lắm chị à. Thứ 2 đầu tuần nhưng ít nhất cũng 1,2 ngàn người ở trên ấy. Mọi thứ trở nên hiện đại hóa nhưng lại làm không tới nơi nên nhìn buồn lắm. Có điều cái chùa thì nó đẹp thiệt. Hy vọng là giữ được vậy hoài.

    @ngonlua: Lần sau ghé chớ. Nó sát bên "nhà" mình ấy. Đi cho bik ý mà. Đi cáp treo mình có thể nhìn được cái nóc nhà mình đó. hehe

    ReplyDelete
  4. Chèng ui, làm tui nhớ Đà Lạt mún khóc lun rùi nè ..hic ..hic ....

    Chị BeBo: em rời Đà Lạt 15 năm về trước thì Tuyền Lâm vẫn còn có mảnh vườn trồng hồng của nhà bên kia hồ á. Thiền Viện cũng còn hoang sơ mà. Cáp treo mới có mấy năm nay thui à.

    Mà sao nhìn cảnh lại thì nhớ Đà Lạt thật, nhưng bỗng thấy cái hồn Đà Lạt biến đâu mất rồi á ...hic ..hic..buồn ghê

    ReplyDelete

Tự do thoải mái bày tỏ ý kiến của mình nha. Nhưng xin vui lòng chửi thề có chừng mực. Please be polite and courteous while freely expressing your thoughts. No spams please.