Que sera sera

Sunday, August 1

Bài này không xóa

Ba năm, trở về lại nơi cũ, cùng 1 chổ đó, và những con người đó, nhưng có những sự thay đổi, và cả những cái "cũ" đã làm mình thảng thốt. Mình đã quá sơ sót khi nghĩ rằng tình bạn và con người là những thứ mà thời gian không thể xoay chuyển.
Lại được học thêm một bài!
Giới trẻ ở Sài Gòn bây giờ rất nhanh nhạy, khôn lanh. Kiếm tiền rất nhanh và tiêu tiền cũng nhanh. Nhưng hình như họ không hiểu giá trị của đồng tiền. Họ có thể bước rất nhanh để tránh khỏi phần trả tiền, để cho đứa đứng lại biết tự động rút bóp, có thể rất lém lỉnh để khỏi phải chi trả những thứ mà họ cho là không đáng để họ phải bỏ tiền ra. Nhưng họ lại dùng những đồng tiền "tiết kiệm" đó để đổi lấy "đẳng cấp".
Hôm nay, "đẳng cấp" không còn là chơi đẹp, không còn là thấy chuyện bất bình chẳng tha, không còn là sự quan tâm chăm sóc của một gã hào hoa dành cho bạn minh, mà là những chữ cái, những cái tên. LV, Bvlgari, Hermes, Iphone, Resort 5 sao, nhà hàng high end, tính ma mãnh... những cái vô hồn đó giờ đây chính là lớp áo của thầy tu. Những thứ đó, họ dùng để đo lường 'đẳng cấp" của nhau, để chọn bạn bè.
Có thể mình thuộc về thành phần lỗi thời, out-dated. Mình thích được ngồi nói chuyện làm xàm với bạn mình. Mình thích được lén đi trả tiền một cách rất tự nhiên thoải mái, không phải bị gài tròng, sau mỗi cuộc ăn. Mình thích được tụ năm, tụ bảy trong phòng khách sạn để tám thâu đêm suốt sáng. Mình thích nhìn bạn nhậu, như ngày xưa nhìn anh mình nhậu, vì mình đã thôi rượu. Mình thích nhất là được bỏ cái vỏ bọc "người lớn" tính toán ra và chơi đùa, nói chuyện như đứa con nít "không ý tứ".  Có lẽ vì vậy mà mình cũ.
Chắc cứ phải đi tìm ông bà già mà chơi thôi.
Và có những thứ cũ cũng làm cho mình phải trợn tròng. Có những thói quen không bao giờ thay đổi. Có những người làm bất cứ điều gì cũng phải chờ người khác làm cùng. Kề cả những chuyện nhỏ nhất mà bản thân mình hoàn toàn có thể làm, như là điện thoại đặt cuộc hẹn, cũng phải chờ người khác. Đi chơi cũng chờ rủ. Phải chờ đến bao giờ mới có thể đi trước người ta?
Có lẽ, mình đã có những tháng ngày rất bình an trong cái nhà 2 người đó, với những "hàng xóm blog" rất thân thiện đó, nên mình bị choáng.
Rồi sẽ cân bằng thôi. Hít thở thật sâu!

4 comments:

  1. Ngạc nhiên , với độ tuổi của em mà biết suy nghĩ về cách sống chín chắn như vậy, em gái ạ!

    ReplyDelete
  2. Em toàn đi học lóm :D

    ReplyDelete
  3. Đọc mà càng thấy nản thêm về tuổi trẻ ngày nay ở VN nhỏ ui! ..hic ....

    ReplyDelete
  4. Em cũng nản chị ơi, thấy mình bị lạc lõng.

    ReplyDelete

Tự do thoải mái bày tỏ ý kiến của mình nha. Nhưng xin vui lòng chửi thề có chừng mực. Please be polite and courteous while freely expressing your thoughts. No spams please.