Que sera sera

Saturday, December 11

Mình chỉ nên sống bằng không khí!

Sống bằng không khí, mình hít thở bằng không khí, mình mặc không khí. Và vì không khí là thứ dư - thừa - mứa, ai cũng có, hoặc ai cũng không có (ví dụ một số người dư hơi Mê-tan CH4 - một loại khí có mùi trứng thối, hay là chẳng ai có Helium cả, vì nó ở trong bong bóng thôi), nên chúng ta sẽ chúng ta sẽ chẳng phải lo nghĩ về vị trí xã hội, danh vọng, tiền bạc nữa. Chúng ta sẽ vừa hít khí trời vừa yêu nhau thôi. 
 Sống vậy, bạn sẽ chẳng bận tâm khi tui mua cho bạn vài bộ đồ hay đãi bạn vài bữa ăn. Vì tất cả là không khí! Chúng ta sẽ dắt tay nhau ra cầu Ánh Sao cùng hít khói trời và khói bụi, rồi ôn cố tri tân về tình bạn của mình. Hạnh phúc biết bao! Vì bạn sẽ không ái ngại khi không thể cho lại tui những thứ tui cho bạn, hay vì những tờ bạc trong tay tui không phải là những tờ bạc trong tay bạn. Vui sướng biết bao! Vì chúng ta sẽ không đói, không khát, không rách rưới.
Sống vậy, chẳng ai phải nhìn quanh và so sánh mình với người khác. Mười triệu đô chả là sá gì vì hai buồng phổi chỉ có thể chứa một lượng khí nhất định. Sẽ chẳng ai tham lam, chẳng ai lo âu. Và chúng ta yên tâm yêu thương.
Tui vẫn thường tự hỏi cái gì làm người ta xa nhau ra. Xác định giới tính, vị trí công việc, phục sức, vẻ mặt, tiền bạc, vị thế gia đình, vân vân. Tui luôn cho rằng đó là những thứ không công bằng trong cuộc sống. Tui luôn muốn sống một cách bình đẳng, ai cũng như ai. Tui muốn được yêu thương mà không phải vượt qua hết bức tường này đến rào cản khác. Đồng tính, dị tính, giàu, nghèo, đẹp, xấu, vứt hết. Tui muốn chúng ta sống không vật chất, và chỉ yêu thôi.
Nhưng có lẽ, đến một lúc nào đó. Sẽ có một người nhận ra, hít không khí thì cũng được; ăn không khí thì cũng tạm; nhưng mặc không khí thì hông đẹp bằng mặc áo lá cây. Rồi lại có người nhận ra, mặc áo lá cây không đẹp bằng áo da thú. Rồi cái vòng luẩn quẩn ấy lại bắt đầu.
Chúng ta, khi mới sinh ra, đã dành một phần lớn quảng đời để ngủ. Trong quảng đời đó, chủ yếu là ta hít thở. Ăn chẳng bao nhiêu, mặc chẳng ra gì, có người thì cứ thích chẳng mặc gì để tè cho dễ. Và rồi chúng ta lớn lên, chúng ta bắt đầu thích mặc lá cây hay mặc áo da thú. Và chúng ta để cái vòng ấy hút chúng ta vào. Tui cũng như bạn, cũng như nhiều người, đều có những thước đo của riêng mình về tiền tài và danh vọng. Chúng ta chấp nhận nó, vì những người khác đều chấp nhận như thể nó là một quy luật.
Tui thích hít thở không khí. Tui muốn phá bỏ luật lệ. Nhưng tui không dủ can đảm vì tui cảm thấy mình đơn côi trong gốc tối của chính mình!

1 comment:

  1. cho dù thế nào đi nữa, thì an sẽ lun ủng hộ cho L, L sẽ không chỉ có 1 mình đâu. Tại vì an sinh ra là để cho tất cả ~ người an thương yêu, trong đó có gia đình và người thân, dĩ nhiên có cả người bạn thân iu quý nhất của an nữa chứ :)
    ko cần bik mọi người là thế nào, có cần an hay ko, nhưng mà an ở cuộc sống này ko là vì bản thân an, mà là vì tất cả mọi người đấy.

    ReplyDelete

Tự do thoải mái bày tỏ ý kiến của mình nha. Nhưng xin vui lòng chửi thề có chừng mực. Please be polite and courteous while freely expressing your thoughts. No spams please.