Que sera sera

Friday, June 11

Ở hiền gặp lành

Ta nói, thiệt, ai hông tin chứ mình tin à nghen. Nhất là hồi trưa này mới kinh qua nè. hiahia (hiahia là cười như hehe đó nhưng nghe gian xảo hơn nhiều).

Vầy nè, trong cái lớp Financial Management (quản lí tài chính) của mình, trường yêu cầu dùng máy tính HP10 gì gì đó, nói chung là máy tính chuyên dụng  cho môn này, để tính cái Time Value of Money, nôm na là giá trị tiền tệ theo thời gian (hem bik dịch đúng hông, hên xui). Mình thì sách học là mình mua sách cũ, cũ đến nổi sách mới 100usd mà sách cũ mình mua có mười mấy 2 chục đồng thôi, hehe. Thì nghĩ sao mình bỏ 35~35 đồng ra mua cái máy tính mắc dịch đó. Hồi xưa học toán bị bắt buộc mua cái TI83 giá 100usd, mình lên ebay mua máy cũ giá 45usd mà mình còn căm thù rồi. Nhưng cái TI83 của mình cũng hay lắm, vì khi mình google thì mình phát hiện ra nó có chức năng tính Time Value of Money luôn. hehe, chỉ có cách nhập dữ liệu là khác với thằng HP thôi, còn lại thì kết quả y chang. I love google!

Bởi vậy nên mình đâu thèm mua máy kia mà chỉ xài máy tính TI83 của mình, mặc dù trong lớp hình như chỉ có mình mình dám làm vậy. Có điều là mình hay tài lanh đi chỉ bài cho người khác. Hông cần hỏi nha, cứ thấy nó thắc mắc là a lê hấp bay vô nói để tao nói nghe mày làm vầy, làm vầy nè. Ta nói, vô duyên ớn. Nhưng vì nhớ chỉ bài cho tụi xài máy tính HP mà mình cũng nhìn được cách nó nhập thông tin vô để  tính kết quả. Nhìn sơ sơ vậy thôi chứ cũng không để ý lắm.

Kể dong dài là vì cái buổi trưa nay mình đi thi final. Đáng lẽ tuần sau người ta mới làm bài thi lận, nhưng mình làm trước vì lý do riêng. Ta nói, sáng dậy coi lại bài, rồi lấy máy tính ra tập làm lại 1 số bài tập. Xung lắm nha. Hehe, ai dè tới nơi mới phát hiện ra máy tính để quên ở nhà rồi. Mà cái bà đưa giấy thi cho mình nói là bả hông có máy tính đó đâu, bả chỉ có máy tính bình thường thôi. Cái mình ngồi làm bài 1 hồi. Chỉ còn chừa ra phần phải xài máy t ính thôi. Mình mới dẹp hết nhục nhã lên nói với mấy bà canh mình thi là "tui phải có máy tính thì tui mới làm được. Giờ bà cho tui ra mua đi (book store trong trường có bán, gần xịt à), hay bà đi mua cho tui đi." Ai dè cái bà thứ hai nghe vậy, đi lục trong tủ lost and found ra cho mình 1 cái máy tính HP10. Ta nói, mừng xém xỉu. Lon ton quay lại làm. Thì mới nhớ là mình đâu có bik xài. Hehe, vậy là cứ dựa theo trí nhớ mà bấm bậy. So kết quả với kết quả làm bằng tay của mình. Cuối cùng trí nhớ (lúc có lúc không) của mình đã không phụ lòng chủ nó. Và bài làm của mình cũng khá mĩ mãn. Thở phào nhẹ nhõm.

Bởi vậy, nếu mình ko buông ra để giúp người khác, thì chưa chắc mình biết cái máy đó xài ra sao. Mà cũng chưa chắc có người làm mất cái máy đó mà bà coi thi cho mình mượn xài. Cho nên là, mình tin là ở hiền thì sẽ gặp lành. Hôm nay không gặp thì mai mốt gặp. Làm người mà có niềm tin thì sống vui lắm nghen.
Hugs!

6 comments:

  1. Hên cho em đó nhỏ, chứ Hai toàn ở hiền gặp ác hông à :) ....Cuối tuần vui vẻ nha em :hug, love you .

    ReplyDelete
  2. Hehe Hai, em vừa bị là tội hay quên đây.
    hai nói vậy chứ nhiều ng khoái hai lắm đó. :D

    ReplyDelete
  3. Cứ nghĩ như vậy đi... cho nhẹ người...đúng là em hên thiệt.

    ReplyDelete
  4. hehe, đúng vậy đó chị Th.
    Cái này là chó ngáp phải ruồi hén :D

    ReplyDelete
  5. Ta nói, đọc tới đâu ... thấy tới đó! Tuyệt!

    ReplyDelete
  6. hehehe, tai vi con an ngay noi that ma Ba :D

    ReplyDelete

Tự do thoải mái bày tỏ ý kiến của mình nha. Nhưng xin vui lòng chửi thề có chừng mực. Please be polite and courteous while freely expressing your thoughts. No spams please.