Que sera sera

Sunday, January 9

Chủ Nhật

Ở nhà rảnh quá chả biết làm gì nên ngồi đổi template blog. Ta nói, làm gì làm chứ, mỗi lần mà đổi template thiệt là mất thời gian. Vì đổi rồi lại không thích nên cứ đổi đi đổi lại. Sửa rồi lại sửa, cuối cùng lại thấy cái theme cũ là hay nhất, thì đã không còn nhớ mình set theme cũ như thế nào nữa rồi.
Cũng như cuộc sống hén, thay đổi cho đã rồi lại thấy cái cũ vẫn tốt hơn, nhưng đến lúc đó thì trễ rồi. Chắc vì vậy mà nhiều người không thích thay đổi. À, nhưng mà mình thích cái hình background lá cây này, nhìn thật mát con mắt và giảm stress.
Dạo này có một tin vui là mình đã được lên chức. Lúc nhận được tin mình vừa bất ngờ vừa vui. Vì mình mới vào làm ở đó có 2 học kì thôi, tính đến thời điểm này thì chính xác là 6 tháng. Mình không hiểu vì sao chọn mình nữa. Nhưng sau đó suy nghĩ lại thì đã hiểu. Vì người ta cần người có thời gian, và có khả năng commit ở đó. Xem qua quẩn lại thì chỉ có mình đáp ứng được yêu cầu đó. Oh well. Dù sao thì lên chức cũng là vui rồi hén.
Đi dạo blog 1 vòng. Thấy mọi người viết blog hay quá. Nhà cô Hai, Chôm Chôm thì toàn món ngon, nhà khác thì có những chuyện gia đình ấm cúng, bên nhà chú Phú thì  có những câu chuyện hay hay, quay qua nhà mình thấy chán òm. Nhưng mà để viết những câu chuyện sống động như các vị kia thì mình hem có tài năng đó. Nấu ăn thì chả hơn gì ai, hehehe. Thôi thì tạm quên ước mơ câu pageview vậy. Mình viết cho mình thoai, nên cũng nên tự hài lòng chút. Lâu lâu thấy vài ba comments cũng là quá vui rồi. Mình mê nhất là những nhà có blog hay ơi hay, mà hông có comments, nhưng vẫn viết đều đều. Vậy mới là hay.
Hôm nay lại bị la. Ta nói. Cái gì thì hay chứ communication sao mà mình dở vậy trời. Phải quyết tâm đọc hết cuốn Đắc Nhân Tâm mới được. Còn phải tập suy nghĩ thật chậm nữa. Có lẽ mình đã quen một mình lâu rồi, nên bây giờ sống cuộc sống đông người cảm thấy như mọi thứ như một đôi giày mới. Chật thì không chật, rộng cũng không rộng, nhưng cảm giác như là chưa quen chân, nó cứ sao sao ấy. Có những thứ mình  đã quen quyết định một mình, và chấp nhận hậu quả một mình, nhưng giờ thì mình phải thay đổi lại. Thật là khó! Nhưng cũng buồn cười, đáng lẽ mình phải nhận ra từ lâu mọi thứ không chỉ có riêng mình mình là trung tâm. Phải nhảy ra khỏi giếng thôi ếch ơi!

1 comment:

  1. Template một màu xanh tươi mát ghê :) ...Lo học và nghĩ ngơi cho khỏe chớ ở đó câu pageview ;0 ....Sao chị dở mấy vụ câu chài này ghê :hihihi

    ReplyDelete

Tự do thoải mái bày tỏ ý kiến của mình nha. Nhưng xin vui lòng chửi thề có chừng mực. Please be polite and courteous while freely expressing your thoughts. No spams please.