Que sera sera

Friday, January 21

Kiểm kê cuối năm

Đối với mình thì tết Tây chẳng là cái đinh gì. Tết ta mới là Tết! Cũng không gọi là Chinese New Year mà phải là Lunar New Year. Tại sao mình là Vn mà phải đi ăn Chineese New Year chứ. Không! Mình ăn Tết ta! Nhưng nếu cho lì xì thì có lẽ mình sẽ xem xét lại là nói happy lunar new year hay happy chinese new year. hehehe

Gọi là kiểm kê, chứ thật ra cũng chẳng có gì để kiểm kê cả. Ngoài việc quen một số bạn blog và biết một số blog hay, về Vn, và lên chức.
Về Vn là highlight nhưng cũng là low-light luôn. Mình về và nhận ra một thành phố không còn là của mình nữa. Một nơi bụi tung mù mịt, lô cốt dựng đầy, người ta thì tràn ngập. Nhưng những người đó đến để mang đi, lấy về, mà chẳng đem lại gì cả. Không phải mình có ý chỉ trích dân nhập cư. Sài gòn bản thân nó là tràn đầy dân nhập cư. Người tàu, người việt, nam, bắc, trung gì cũng có. Người ta đến để mưu sinh và đó không có gì là xấu xa cả, khi họ cũng yêu thương Sài gòn như họ yêu thương nơi họ ra đi. Mọi thứ tốt đẹp! Nhưng lần này, mình thấy những con người đến và bóp vắt cho cạn kiệt cái thành phố mà trong lòng mình thật tươi đẹp. Đường xá giờ đây tràn ngập shopping center, boutique, showroom. Bạn trẻ thì chỉ biết Vincom, Parkson. Mình nhớ hồi xưa thú vui cùa mình là di bộ dọc Nguyễn Huệ vào buổi sáng chủ nhật và ngồi xe bus. Giờ thì hết rồi! Sài gòn không còn là của mình nữa. 
Thế nên mình trốn ở một góc xa thành phố 60km. Và biến cái ngày xưa mình cho là không phải của mình thành của mình: gia đình. Khi nhận ra rằng yêu thương thay cho giận hờn thì cũng phải bỏ ra chừng ấy công sức, nhưng yêu thương thì còn được yêu lại chứ giận hờn thì coi như xong, thì mình thấy yêu thương là thứ mà mình nên đầu tư vào. Những ngày tháng đó thật là vui vẻ. Tuy nói vậy nhưng những ngày cuối mình cũng đuối lắm, hahaha. Thôi thì đó là một bắt đầu tốt đẹp vậy. Và hy vọng những mối quan hệ này sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
Còn nữa. Đà Lạt! Mình đã được đi, được thấy, và được công nhận. À, khoản công nhận phải xem lại, vì cỏn bị chê. Nhưng không sao. Chuyến đi này quá lời. Cháu mình được nhận đề mục, mình thì lỉnh kỉnh mang về bao nhiêu là chiến lợi phẩm. Quan trọng nhất là được dành 7 ngày, cho mình. Đáng lẽ mình phải nghĩ ra những điều tích cực hơn để tận dụng 7 ngày 1 mình ở trong núi đó. Nhưng không sao cả. Mình đã học được nhiều điều và hiểu được mình hơn. Mình không sợ cô đơn. Và nhất là không sợ ma, hehehe. Thử nghĩ bảy ngay trong một căn nhà gỗ, không đèn điện, chỉ đèn pin và đèn cầy, không rèn luyện bản thân cũng lạ.
Lên chức rồi. Nhưng mình thấy mình vẫn chưa làm tốt lắm. Là vì mình không đủ khả năng, hay vì mình không sốt sắng, hay là mình đòi hỏi cao quá ở chính mình? Thực chất, mình không hài lòng lắm vì chỉ được train có 3 tiếng trước khi người tiền nhiệm rời khỏi cái ghế đó. Và ông quản lý mình thì hoàn toàn không có hứng thú chỉ bảo gì. Làm sai thì mới nói thôi, hoặc hỏi thì nói, chứ không chủ động giúp mình. Thôi kệ. Live and learn vậy!
Một điều quan trọng mình mún viết cho mình. Bạn bè mình luôn hướng về mình. Tụi nó cho là mình giỏi. Cho là mình thế này, thế kia. Nhưng tụi nó không biết chính tụi nó là động lực cho mình tìm tòi học hỏi. Tụi nó là dàn phóng của mình, và cũng là những "tảng đá" cho mình dựa vào khi mệt mỏi.
Có người nói bạn bè mình toàn là online, chat chit, hoặc bạn tu, còn bạn thân thì có trên đầu ngón tay thôi. Uh. Nhiều khi mình cũng phiền lòng chính mình lắm. Nhưng mình thấy đủ. Có một đứa hiểu mình, và một đứa luôn ủng hộ mình, là đủ. Còn cái thằng kia nó lo yêu không à, mà yêu ai ai không, hehehehe.
Mình biết, nếu mình có té thì bạn sẽ đỡ mình trước, rồi gia đình cũng sẽ đỡ mình. Là mình yên tâm công tác rồi.
Nên mình chỉ muốn kiểm kê là, mình đang hạnh phúc quá đổi. Nếu qua năm sau mà cải thiện được khoảng communication và siêng năng công tác hơn nữa thì coi như tuyệt vời.
À, còn út chót nữa, là, mình may mắn nhất khi quen biết với Tibu. Nếu người ta nói, Jesus loves you, thì mình nói, Tibu loves me. He is the greatest person alive! My best mentor and friend.

3 comments:

Tự do thoải mái bày tỏ ý kiến của mình nha. Nhưng xin vui lòng chửi thề có chừng mực. Please be polite and courteous while freely expressing your thoughts. No spams please.